Categories
Bất động sản

Mua căn hộ chung cư : Người trẻ nhọc nhằn tìm căn hộ nhỏ an cư

Mua căn hộ chung cư ở thành phố HCM là giấc mơ ngày đêm của bao người trẻ sau những năm bôn ba học hành, làm việc.

Thuê phòng trọ : Sống tạm bợ qua ngày

thuê phòng trọ
Một gia đình công nhân trẻ thuê phòng trọ tại Khu công nghiệp Tân Bình, với ước mơ có được căn nhà ở TP.HCM

Nó luôn là thời sự nóng, đau đáu của nhiều người song chẳng dễ chạm vào khi giá nhà đất thị trường quá cao so thu nhập, còn căn hộ chung cư  nhà ở xã hội có giá bình dân thì gần như đã mất tích…

4h chiều, dựng chiếc xe máy cũ kỹ ở đầu dãy trọ, Trần Thiện Khang xách bọc thịt với bó rau vào bếp chuẩn bị cơm tối mang đến chỗ làm cho vợ và mẹ vợ. Thuê Căn phòng trọ vỏn vẹn 9m² trên đường Huỳnh Tấn Phát (quận 7, TP.HCM) là nơi ở tạm bợ của vợ chồng Khang và mẹ vợ anh từ sau Tết.

Chưa đủ nửa diện tích tối thiểu

“Rẻ, ít nóng, gần chỗ làm của vợ và mẹ vợ tôi”, Khang nói về tiện ích phòng trọ. Phòng trọ giá rẻ lợp tôn, trần thấp, không gác, bao gồm luôn bếp và nhà vệ sinh được thuê với giá 1,4 triệu đồng/tháng, thêm điện nước là 1,6 – 1,7 triệu đồng, trông rối mắt bởi nhiều vật dụng sinh hoạt thiết yếu.

Gia đình Khang dọn đến đây sau khi trả phòng trọ nóng hầm hầm bên quận 4. Gửi đứa con gái hai tuổi về quê cho ông bà nội, vợ chồng trẻ lại dẫn nhau tha hương, kiếm tiền gửi về nuôi con và tích cóp chuẩn bị cho đứa con thứ hai sắp ra đời.

Khu trọ Khang đang sống là chỗ ở của những lao động miền Tây, gần Khu chế xuất Tân Thuận. Nó có hơn 10 phòng gồm hai dãy. Lối đi ở giữa bốc mùi và chỉ đủ một xe chạy vào, muốn trở ra phải dẫn lùi chứ không thể quay đầu xe.

Cây quạt máy nhỏ xíu luôn được mở số lớn nhất chỉ tạm giảm nóng cho ba người nhà Khang chen nhau nằm. Chỗ nấu ăn và sàn nước ngay trước phòng vệ sinh, trên tường kê tấm gạch đựng bếp gas và nồi cơm điện. Phía dưới đặt kệ bếp chèn chật chén đĩa, bao gạo. Quần áo đi làm và rổ, nồi, xoong, chảo được treo lên vách để tiết kiệm diện tích.

Luật cư trú 2020 quy định 8m² sàn/người là mức tối thiểu cần đáp ứng khi đăng ký tạm trú tại nhà thuê. Phòng trọ của vợ chồng Khang chưa đạt được phân nửa diện tích nhà ở tối thiểu.

So với vợ chồng Khang, Phòng trọ ở phường Bình Chiểu (TP Thủ Đức) của chị Phan Thị Tình rộng hơn một chút nhờ có gác và để được hai xe máy. Căn phòng trọ 15m² lợp tôn, có bếp nhỏ và nhà vệ sinh riêng được thuê 1,8 triệu đồng.

Tuy nhiên, cô công nhân 31 tuổi này ở ghép phòng trọ cùng hai người bạn để đỡ tiền và mới chỉ đạt được hơn nửa diện tích tối thiểu theo quy định của Luật cư trú. Do mỗi ngày họ ở xưởng gần 10 tiếng, nên phòng trọ chỉ dành để ngủ đêm, còn ban ngày rất nóng. Mỗi tối, xe đạp chị Tình dựng ngoài cửa, hai xe máy của bạn dẫn vào đã chiếm diện tích cả nửa phòng. Một người trên gác, phía dưới dư một góc là nơi chị Tình và người đồng hương trải nệm ngả lưng.

Chật vật từng đồng bạc

Không biết chạy xe máy, chị Tình sáng nào cũng đạp xe 2km đến chỗ làm, chiều lại đạp lên dốc về nhà. Vô Sài Gòn từ năm 2020, làm việc trong một công ty giày da xuất khẩu, lương của chị Tình 6,5 – 6,7 triệu đồng/tháng tính luôn phụ cấp. Tháng nào tăng ca thêm 1,5 tiếng/ngày, con số đó mới nhích lên được 7,5 – 8 triệu đồng.

“Tiết kiệm lắm mới tạm dư chút ít, chứ không là tháng nào hết tháng đó, còn phải vay mượn thêm” – cô công nhân quê Hà Tĩnh cho biết ngoài tiền trọ và ăn uống, chị còn mua thuốc trị bệnh mắt, một số vật dụng trong nhà và đồ phụ nữ.

Tháng nào tăng ca, sau khi trả các khoản chi phí và gửi về quê cho mẹ 1 triệu đồng, chị mới dư được khoảng 1,5 triệu đồng. “Một thân một mình co kéo mãi mới được chừng đó. Tiền dư đó tôi gửi tiết kiệm để phòng trường hợp khẩn cấp, đám tiệc, ốm đau”, chị kể.

Trong khi đó, chiếc xe máy cũ của Trần Thiện Khang hằng ngày không đậu trước phòng mà để phía ngoài lối vào trọ để tiện đi làm. Khang làm tài xế xe ôm công nghệ. “Mỗi tối bắt đầu chở khách từ 11 giờ đêm tới 6 giờ sáng hôm sau. 7 tiếng “nổ cuốc” kiếm hơn 400.000 đồng, cộng thêm 40.000 đồng tiền thưởng đạt mốc 1 của hãng xe, lâu lâu được khách boa nữa”, nam tài xế 26 tuổi nói.

Những ngày sắp tới hạn đóng tiền nhà, Khang chạy thêm vài tiếng buổi chiều. Nhưng xăng lên giá và xe cũ hay hư nên anh chẳng còn dư bao nhiêu. Mấy hôm nay thực phẩm tăng giá, Khang và mẹ vợ chọn ăn ít lại trong bữa tối, nhường thức ăn cho vợ đang mang bầu 4 tháng có thêm dinh dưỡng.

Không chỉ công nhân, nhiều người làm văn phòng cũng đang cảnh sống trong những phòng trọ chỉ từ 15 – 20m². 4 năm nay, anh Trần Văn Nguyên (quận Bình Thạnh) vẫn trú ngụ trong phòng 15m² vì như vậy mới có thể tiết kiệm được một chút. Chỗ anh Nguyên thuê gần trung tâm TP nên dù nhỏ nhưng tiền thuê có giá 2,7 triệu đồng, tiền điện nước lên 3,2 triệu đồng.

Căn nhà gồm 3 tầng với 21 phòng, phòng nào có bancông sẽ trả thêm 500.000 đồng, người thuê chủ yếu là sinh viên và dân văn phòng. “Ở đây được cái đi làm tiện, muốn đi đâu cũng dễ”, anh Nguyên nói.

Không dám mơ đến… cái nhà vệ sinh

Là nhân viên trẻ tại một công ty bất động sản, thu nhập mỗi tháng hơn 15 triệu đồng nhưng anh Nguyên vẫn chọn thuê nhà nhỏ và chưa dám nghĩ đến chuyện mua nhà dù ước mơ đã có từ thời sinh viên.

Nhu cầu an cư của người dân TP.HCM hiện rất lớn, nhưng do mặt bằng giá nhà ở tăng cao đã cản trở kế hoạch mua nhà của nhiều người. Anh Nguyên kể tiền thuê nhà, ăn uống với phí sinh hoạt đã chiếm nửa thu nhập, trong khi lương đứng im. “Đợt dịch vừa rồi thất nghiệp nhưng may mắn còn tiền tiết kiệm “cứu mạng” mấy tháng, hai tháng nay tôi mới có việc làm. Ngay cả chuyện cơm áo còn phải tính tới tính lui, cố cày lắm cũng chỉ dư dả một khoản phòng thân hoặc đầu tư nhỏ nhỏ thôi”, anh Nguyên tâm sự.

Cuộc sống phải chắt bóp từng ngày, nên khi được hỏi về chuyện an cư ở TP, vợ chồng Khang lắc đầu: “Cái nhà vệ sinh riêng sạch sẽ ở Sài Gòn còn chưa có, nói chi nguyên một căn nhà”. Họ chỉ muốn trụ lại TP để kiếm tiền, dành dụm thêm vài năm để đón đứa con gái lớn lên ở cùng, cho hai đứa trẻ đi học.

Hiện nay, những người như chị Tình nằm trong số 70% lao động có thu nhập dưới 10 triệu đồng/tháng. Sống trong những căn trọ chật chội với mức sống quá thấp, họ chưa thấy khả năng nào để tìm được chỗ an cư của riêng mình.

“Mua nhà ở thành phố với tôi là ước mơ đau đáu ngày đêm nhưng xa vời lắm, nhà ở xã hội còn không với tới được. Làm công nhân, giá nhà đất ngày càng cao, trong khi lương không cải thiện bao nhiêu” – chị Tình đưa mắt nhìn phòng trọ, tâm sự.

Ở trọ chật hẹp để tiết kiệm

Trà My, vợ Khang, và mẹ chị làm công nhân cùng công ty trong khu chế xuất, chỉ khác chuyền sản xuất. Chị My mới làm ở đây khoảng nửa tháng, sau khi lãnh 6,2 triệu đồng cho 19 ngày làm ở công ty cũ. Đang mang thai hơn 4 tháng, cô không thể thức xuyên đêm cả tuần với lượng hàng tăng cao nên đành nghỉ.

Sang chỗ mới, để được lãnh gần 12 triệu đồng mỗi tháng bao gồm phụ cấp và cơm trưa, My phải làm cả tuần từ 7h sáng tới 10h tối, riêng chủ nhật đến 5h chiều. “Tiền làm ra đem đóng trọ, ăn uống, gửi về quê cho con 3 triệu đồng/tháng, nếu con bệnh thì phải gửi thêm, rồi trả nợ mượn xoay xở hồi mấy tháng dịch”, Trà My nói và cho biết dù đang mang thai song cô không dám chuyển chỗ ở rộng hơn cho thoải mái.

“Chịu khó ở chật chút để dành phòng khi ốm đau, tiền đi sanh, mua tã, sữa, quần áo cho con”, cô nói và cho biết thêm dự định mua nhà vẫn chỉ là trong giấc mơ.
tuoitre.vn/nguoi-tre-nhoc-nhan-tim-mai-nha-an-cu-ky-1-song-tam-bo-o-phong-tro-chat-hep-20220418205934345.htm

Mua căn hộ chung cư : Tìm mái nhà cho riêng mình

8 năm từ quê lên TP.HCM học và làm việc, đã đổi chỗ ở cả chục lần với đủ dạng nhà trọ. “Đó là lý do luôn muốn có nhà của mình, rất sợ cảnh đi ở trọ nhà người ta”.

Cố mua nhà vì quá thấu đời trọ

Nhiều năm trọ ở TP HCM, Trân và các bạn đều mong có một nơi gọi là nhà của chính mình. Đặt ra mục tiêu phải mua được nhà TP Hồ Chí Minh , họ cố hiện thực hóa giấc mơ, ngày đêm miệt mài làm mọi cách để tăng thu nhập.

Và những người trẻ mà chúng tôi tiếp xúc, đa số đều muốn mua nhà chung cư vì nhiều lý do, mà hơn hết là họ có thể bấm bụng chấp nhận được so với giá nhà mặt đất.

Thời sinh viên nghèo khó, Trân và đứa bạn thuê một căn phòng 10m² trong khu hầu hết là sinh viên ở quận Bình Thạnh, giá mỗi tháng 1,1 triệu đồng bao gồm điện nước. Mùa nóng, phòng như biến thành lò đốt, cộng thêm mùi rác gần nhà bay vào.

“Đóng cửa thì ngộp mà không đóng thì không chịu nổi mùi hôi”, Trân nói. Sang mùa mưa, phòng trọ của Trân dù cao hơn lối đi chung khoảng một tấc, song cứ mưa lớn lại ngập lênh láng. Ở được một năm, Trân và người bạn dọn đi nơi khác vì quá sức chịu đựng, dù nơi này gần trường và cách chỗ làm thêm của cô chỉ 4km.

Nhiều lần chuyển trọ gặp chủ nhà “trời ơi đất hỡi” khiến Trân càng ngán ngẩm. “Những lần phải ở trọ như vậy, tôi càng nung nấu ý định có nhà của riêng mình, cho dù nhà rất nhỏ”, Trân chia sẻ.

Hiện tại, công việc đã ổn định, có dư dả nên Trân đã thuê một căn hộ ở quận 7 với tiện ích khá đầy đủ, nhưng giấc mơ mái ấm chưa bao giờ hết cháy bỏng với Trân. Để có ngày cầm khóa nhà của mình, ngoài làm truyền thông cho một doanh nghiệp, Trân còn hùn hạp với bạn thuê nhà nguyên căn rồi ngăn phòng cho thuê lại và đầu tư nhỏ về chứng khoán. Không nói rõ thu nhập cụ thể, song cô gái 26 tuổi cho biết đã dành dụm hơn 400 triệu đồng và đang lên kế hoạch có “cuốn sổ hồng” trước năm 30 tuổi.

Giống như nhiều người trẻ mà chúng tôi tiếp xúc, Trân lựa chọn chung cư vì biết nhà mặt đất cô khó với tới. “Tôi nhắm đến phân khúc giá khoảng 2,5 tỉ trở xuống cho căn 1 hoặc 2 phòng ngủ, view đẹp, ít ồn ào và có tiện ích xung quanh. Nếu mua sẽ trả góp”, cô gái quê Cà Mau tâm sự về mái nhà mơ ước sau nhiều năm sống đời trọ ở TP.

Tương tự, anh Võ Hoàng Thái đang trọ ở quận Bình Thạnh, cũng nung nấu khát vọng an cư, lạc nghiệp ở TP khi thấy nhiều đồng nghiệp mua nhà trả góp. Làm sale cho một trung tâm Anh ngữ với thu nhập gần 20 triệu đồng/tháng, Thái luôn muốn có căn hộ chỉ khoảng 40m², một phòng ngủ, nội thất sắm sửa đơn giản.

“Chỉ sống một mình với lại thu nhập không cao nên tôi chỉ có nhu cầu chừng đó, thấy vậy chứ khó lắm, phải mất nhiều thời gian”, Thái cho hay. Một năm nay, thu nhập chính bị giảm sút nặng vì dịch, anh làm thêm vài việc tay trái để bù vào. Anh cắt giảm tối đa mua sắm, giải trí, chỉ mua những thứ thật sự cần. Khoản dành dụm chưa nhiều, song chàng trai quê An Giang vẫn nỗ lực đeo đuổi mục tiêu.

“Vay nợ là cách nhanh nhất để có nhà, dù rất áp lực, nếu đợi đủ tiền mua thì chẳng bao giờ làm được. Tham khảo qua một số ngân hàng, tôi thấy họ cho vay mua nhà lãi suất ưu đãi năm đầu khoảng 8,8 – 9%, từ năm thứ hai áp dụng lãi suất thả nổi, dao động tầm 10 – 12%/năm rồi giảm dần theo dư nợ còn lại.

Tôi dự tính sẽ góp 70 – 75% lương mỗi tháng, còn lại chừa tiền sinh sống. Nhưng nếu có biến cố gì chắc sẽ phải đi vay người thân, bạn bè vì rất khó để dành được khoản phòng thân”, anh Thái chia sẻ.

Chị Trân, anh Thái nằm trong số phần lớn người Việt trẻ có ý định mua nhà ở các TP lớn. Mới đây, trong Báo cáo tâm lý người tiêu dùng bất động sản đầu năm 2022 vừa được công bố của Batdongsan.com.vn, VN là nước có tỉ lệ người dân dự định mua nhà cao nhất Đông Nam Á.

Ngoài ra, đơn vị này còn thống kê có đến 92% trong số hơn 1.000 người VN được khảo sát có ý định mua nhà ở trong tương lai. Trong đó, TP.HCM và Hà Nội là nơi được chọn mua nhiều nhất.

Phải đề phòng rủi ro

May mắn hơn Trân và Thái, anh Đặng Minh Việt (32 tuổi) đang ở cùng bố mẹ và hai em trai trong căn nhà ở quận Tân Bình. Tuy nhiên, anh Việt vẫn có ý định sở hữu căn chung cư riêng cho mình. Với thu nhập khá ổn từ việc làm ở công ty quảng cáo, cùng với đầu tư đất đai và tham gia crypto (tiền mã hóa), mức giá căn hộ mà chàng trai sinh năm 1990 hướng đến sẽ rơi vào 4 – 5 tỉ đồng/căn.

“Tôi chú trọng về an ninh, không gian vừa để dễ quản lý, view đẹp và tiện ích xung quanh. Tôi muốn ở rìa TP một chút để tận hưởng sự yên tĩnh, không khí trong lành chứ không phải suốt ngày nghe tiếng xe cộ ầm ầm”, anh nói.

Lựa chọn phân khúc nhà khá cao, anh Việt càng nỗ lực thu nhập để 2 năm tới có thể đủ 50% giá trị căn nhà. Phần còn lại, anh dự định góp trong 15 năm với con số trả gốc lẫn lãi hằng tháng ở mức chấp nhận được so với số tiền kiếm được.

“Tôi đầu tư nhiều thứ, đề phòng rủi ro mất thu nhập chỗ này thì còn từ khoản khác bù vào. Ngoài ra phải đặt kế hoạch cân đối giữa thu nhập và chi tiêu trong một tháng, nếu dư ra nhiều sẽ để dành hoặc dùng để đầu tư. Số tiền đầu tư đó có thể sinh lời nhiều hơn số tiền mình trả cho ngân hàng mỗi tháng.

Mua nhà trả góp dù biết nó là của mình nhưng cứ suy nghĩ nó không hoàn toàn là của mình, nên cố gắng trả nhanh nhất có thể để không phải bận tâm tháng này mình đã trả chưa. Nếu mua tôi sẽ cố gắng tất toán sớm chứ không để đến 15 – 20 năm theo hợp đồng”, anh Việt nói.

Theo chàng trai gốc Hà Nội này, lựa chọn mua nhà chung cư trả góp của người trẻ khá hợp lý, song cũng phải tính trước một số rủi ro. “Người mua nên trả trước tối thiểu 40%, mức tốt là 50 – 60%, như vậy tiền góp mỗi tháng dễ thở hơn chứ không gồng mệt lắm. Ngoài ra phải để dành một khoản dự phòng để góp trong vài tháng khi công việc gặp trục trặc.

Chung cư ở lâu sẽ bị khấu hao theo thời gian cùng với các hạng mục khác của tòa nhà có thể xuống cấp và mất giá nếu gặp nhà thầu thi công không có tâm. Chưa kể nhiều khi vào ở không hợp với hàng xóm như họ hát karaoke, chửi bới con cái, nhậu nhẹt um sùm. Lúc đó nếu góp ý không được, muốn dọn đi nơi khác là cả vấn đề”, anh Việt nhận định.

Cố gắng nhưng không thành

Trong những người cố gắng có mái nhà ở TP.HCM, vợ chồng chị Nguyễn Thị Nghiệp là tình cảnh chung của không ít người. Họ dắt díu hai con vào Nam lập nghiệp từ năm 2007, đến giờ vẫn chưa thể có căn nhà riêng của mình. Người chồng làm công nhân ở KCN Tân Tạo, tối siêng năng chạy xe ôm để kiếm thêm tiền. Chị Nghiệp cũng làm công nhân, nhưng đêm nhận thêm hàng may gia công cơ sở ở nhà. Vừa cố làm thêm, họ vừa tiết kiệm từng đồng để có ngày chạm được căn nhà mơ ước.

6 năm sau, khi dành dụm và vay mượn thêm được hơn 200 triệu đồng, họ đã nhắm căn hộ chung cư trả góp để thoát đời ở trọ. Nhưng lúc đó, mẹ già ở quê Quảng Ngãi lại té ngã, nằm liệt giường. Chị Nghiệp phải bỏ việc, về chăm mẹ và số tiền dành dụm đã “nát” dần trong gia cảnh khó khăn.

Lần thứ hai họ định mua nhà là cuối năm 2019 với căn hộ chung cư trả góp ở Bình Chánh, nhưng rồi dịch lại bùng đến. Việc làm công ty bữa đực bữa cái, thu nhập giảm nặng, khiến họ không dám ký hợp đồng trả góp.

Đến nay, vợ chồng chị Nghiệp vẫn đang ở trọ sau hơn 15 năm mưu sinh, sống dè sẻn ở thành phố. Tiền dành dụm còn lại? Họ nói gần hết rồi, còn gì nữa đâu sau nhiều tháng nghỉ việc vì dịch. Kế hoạch mua nhà của họ lại trở về từ đầu và không biết bao giờ mới được cầm khóa nhà của mình trong tay…

tuoitre.vn/nguoi-tre-nhoc-nhan-tim-mai-nha-an-cu-ky-2-co-tim-mai-nha-cho-rieng-minh-20220419215658065.htm

Nhiều người từ bỏ giấc mơ Mua căn hộ chung cư

Trong khi nhiều người trẻ có việc làm ổn định, đang cố gắng hết sức để đạt giấc mơ cầm chìa khóa nhà riêng (căn hộ chung cư TP.HCM rẻ )của mình , thì cũng có một số người đã từ bỏ “kế hoạch lớn” này với những quan điểm rất riêng.

Bỏ “cục tạ” mua nhà

Thu nhập giảm sâu sau đợt dịch COVID-19 thứ tư, giá nhà lại không ngừng biến động theo hướng chỉ tăng chứ không giảm, biết mình càng cố càng khó với tới nên anh Huỳnh Anh Tuấn (ngụ phường Phú Hữu, TP Thủ Đức) đã chọn thay đổi mục tiêu khác phù hợp với bản thân, trút bỏ gánh nặng bấy lâu.

Từng đặt mục tiêu có nhà trước năm 30 tuổi, sau khi ra trường, anh Tuấn làm nhiều việc dưới hình thức freelance (làm nghề tự do – PV) và đầu tư khoản nhỏ chứng khoán. Có một khoản tiết kiệm, cộng thêm người quen hứa cho mượn 500 triệu khi mua khiến giấc mơ trong anh nung nấu từng ngày.

Nhưng đại dịch kéo dài nhiều tháng liền trong năm 2021 đã cuốn bay dự định mua nhà khi anh sắp chạm mốc 28 tuổi.

Làm tự do, anh Tuấn không có lương cứng, cũng chẳng có bảo hiểm thất nghiệp, các khoản thu nhập vơi dần rồi mất đi. Anh Tuấn xài lẹm vào tiền dành mua nhà để trả tiền thuê, ăn uống, sinh hoạt trong lúc không có việc làm và gửi về quê khi mẹ bệnh. Để tiết kiệm, anh dọn ra khỏi căn hộ thuê 7,5 triệu đồng/tháng, cắt giảm các khoản không quá quan trọng, đồng thời… dẹp luôn chuyện mua nhà.

“Giờ tôi không còn nghĩ tới chung cư hay nhà giá rẻ nữa, vì giá được coi là rẻ cũng thuộc dạng “trên trời” so với người thu nhập không cao như tôi hay nhiều công nhân, lao động tự do khác”, anh trải lòng.

Khi không còn ôm “cục tạ” mua nhà trong người, anh Tuấn chẳng phải làm việc bán sức như trước. “Tôi mua thêm một số máy móc, thiết bị phục vụ công việc của mình và đăng ký học một vài khoá học yêu thích. Thời gian rảnh thì đưa cả nhà đi du lịch, đặt chân đến một số nơi mà ba mẹ tôi thích nhưng không dám đi vì đắt đỏ. Giờ chỉ tiết kiệm để cưới vợ, chăm sóc gia đình thôi”, anh Tuấn cười và cho biết dự tính làm việc ở TP thêm vài năm để tích vốn rồi sẽ về quê sinh sống.

Cũng như anh Tuấn, anh Minh Đức (30 tuổi, quận Phú Nhuận) cảm thấy cuộc sống khá thoải mái sau khi trút bỏ gánh nặng phải có nhà TP và áp lực trả nợ. “Trước đây tôi nghĩ phải làm ra nhiều tiền để có nhà cửa giống người ta. Nhưng dịch qua đi và mất mát quá nhiều, sức khỏe xuống dốc, giờ tôi chỉ làm vừa thôi, chừa sức dành cho bản thân và gia đình”, anh Đức cho biết.

Không muốn tuổi trẻ chỉ làm trả nợ

Theo anh nhân viên công nghệ thông tin này, không nên đánh đổi tất cả chỉ để có căn nhà ở TP.

Với anh, ở đâu tiện cho công việc và cuộc sống là được, không hợp có thể chuyển đi nơi khác. Tiền dự định mua nhà TP, giờ anh đem sửa căn nhà ở quê, còn lại gửi tiết kiệm phòng ốm đau, sự cố.

“Thay vì tăng ca, làm thêm job cuối tuần từ ngày này qua tháng nọ, bây giờ tôi có thể về thăm cha mẹ và em trai, ở bên họ nhiều hơn. Tôi không muốn dành cả tuổi trẻ chỉ để bán sức trả nợ, mà không biết có còn sức để trả đến 10 – 20 năm sau không. Chưa kể áp lực trả nợ có thể khiến vợ chồng lục đục, đổ vỡ hôn nhân. Nhà TP chỉ dành cho những người có nhiều tiền. Giá nhà ngày càng xa tầm với kể cả với những người thu nhập vừa như tôi”, anh Đức nhận định.

Trong báo cáo đánh giá thị trường bất động sản năm 2021, số liệu của Hiệp hội Bất động sản TP.HCM (HoREA) cũng cho thấy căn hộ bình dân (dưới 25 triệu đồng/m²) ở TP này gần như “mất tích” khi không có bất kỳ sản phẩm căn hộ nằm ở phân khúc này được tung ra thị trường, tỉ lệ này năm 2020 là 1%.

Chọn để tiền đầu tư

Trong khi nhiều người cố gắng để có nhà riêng, thì ngay từ đầu một số người trẻ đã xác định không mua nhà TP dù có khả năng mua và trả góp hằng tháng. Họ chọn dùng tiền tích lũy, kinh doanh, đầu tư hoặc mua ôtô trước tiên. Giữa năm nay, Nguyễn Thị Bích Nhi sẽ xuống tiền trả 60% chiếc xe hơi mà cô yêu thích với giá lăn bánh 900 triệu đồng.

Là nhân viên ngân hàng kiêm chủ shop mỹ phẩm online, Bích Nhi cho hay chưa từng có ý định mua nhà TP bởi “tính tôi hay thay đổi, ở chỗ này một thời gian lại muốn qua chỗ khác. Rồi nhiều khi chuyển chỗ làm, mình vẫn có thể đi thuê gần nơi làm việc. Quan trọng môi trường sống thoải mái mới làm việc hiệu quả được”. Nghĩ vậy, Nhi quyết định mua ôtô, dù người thân ở quê mong muốn cô an cư đất Sài Gòn và sẵn sàng cho mượn vài trăm triệu đồng để hỗ trợ mua nhà.

“Tôi không muốn mua nhà, vì mua ở một thời gian lỡ như có trục trặc gì, hoặc thấy nơi khác tiện nghi, rộng rãi, tân tiến hơn, muốn đổi chỗ thì kêu bán rất lâu. Với lại tôi sợ trong quá trình mua nhà, công việc có bất trắc gì khiến mình không đủ khả năng góp thì cái nhà sẽ thành gánh nặng trả nợ. Có con cái cũng không thể chăm sóc tốt cho con vì để dành tiền trả nợ, lúc đó an cư gì nổi.

Cho nên tôi vẫn ưu tiên mua xe, tiền trả hằng tháng cũng nhẹ hơn căn hộ rẻ nhất cũng 2, 3 tỉ đồng. Xe mình có thể bảo dưỡng, mua bảo hiểm, có khấu hao theo thời gian cũng không sao. Quan trọng là tiện cho công việc, an toàn cho mình”, Nhi nói.

Do đó, cô nàng có lối sống hiện đại chọn thuê những căn hộ tương đối, đầy đủ tiện nghi. Thu nhập từ công việc chính và kinh doanh, cô đem trả tiền thuê nhà, góp xe, chi tiêu cá nhân.

Ở nhà thuê, dành tiền đầu tư cũng là cách mà chị Ngọc Thành (huyện Nhà Bè) lựa chọn. Người phụ nữ 36 tuổi sống tối giản, ít đồ đạc nên việc chuyển chỗ ở không thành vấn đề, miễn sao ở thoải mái, tiện cho công việc và học hành của con cái. “Tôi chọn thuê nhà, để dành tiền gửi ngân hàng hay đầu tư, kinh doanh sinh lời. Số tiền lời đó xem như thu nhập thụ động để đóng tiền thuê nhà hằng tháng”, chị Thành nói.

Hiện chị đang thuê căn hộ ở chung với hai con và người bạn. Với chị, thuê nhà vẫn ở được nhưng không bị áp lực trả nợ, không thích có thể chuyển đi. Khác suy nghĩ nhiều người Việt, chị Thành không có suy nghĩ cố mua nhà để sau này để lại nhà cho con.

“Để lại kiến thức, đầu tư cho con học hành tốt hơn nhiều so với nhà cửa. Mà để lại tài sản cũng không nhất thiết phải là nhà, có thể là một khoản tiết kiệm, hay khoản đầu tư sinh lời nào đó rồi con tự lập thêm”, người mẹ hai con tâm sự.

Người bỏ “gánh nặng”, người vẫn cố có nhà

Trong khi trào lưu sống trẻ hiện đại, đã xuất hiện một số suy nghĩ không cần mua nhà, để tiền đầu tư chuyện khác và trang trải cuộc sống, đi du lịch đây đó cho “nhẹ thân”, thích ở đâu sẽ thuê nhà ở đó như “kiểu sống Mỹ”, thì phần nhiều vẫn cố gắng sở hữu được căn nhà riêng.

Ở nội thành, giá nhà đã lên cao, quá tầm với của đa số người trẻ, nên nhiều người đã chọn hướng mua căn hộ trả góp ở quận 8, Bình Chánh, Nhà Bè, quận 12… “Ở những nơi này, giá căn hộ chung cư nhỏ khoảng 2,5 – 3 tỉ vẫn có thể kiếm được. Mình dành dụm và vay mượn trả trước khoảng 30%, số tiền 70% sẽ trả góp khoảng 10 – 20 năm”, anh Nguyễn Tiến Minh, quản đốc sản xuất của một công ty may ở quận Tân Bình, cho biết. Số tiền thu nhập 20 triệu đồng mỗi tháng, anh đang chỉ dám gói ghém tiêu xài dè sẻn trong 7 triệu, 13 triệu còn lại để trả góp căn hộ 55m2, giá 2,3 tỉ mua trả góp ở quận Bình Tân.

“Rõ ràng là tôi sẽ phải sống dè sẻn nhiều năm để tiền trả nợ nhà, nhưng tôi không muốn ở trọ nữa, vì dư được bao nhiêu tôi trả tiền cho chủ nhà hết”, anh Minh tâm sự. Tuy nhiên, anh cũng thừa nhận không phải ai cũng giải được “bài toán” trả tiền nhà này, “số tiền nhà 1,8 tỉ tôi đang trả góp thật sự là nhức đầu và sẽ rất căng nếu việc làm trục trặc”.

Mua được nhà như ước nguyện nhưng với những người thu nhập không cao thì giấc mơ biến thành gánh nặng khi sa vào vòng xoáy nợ nần, sức lực bị “bào” hết vào tiền trả góp hằng tháng.

https://tuoitre.vn/nguoi-tre-nhoc-nhan-tim-mai-nha-an-cu-ky-3-nhung-nguoi-tu-bo-giac-mo-nha-rieng-20220420210927559.htm

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *